Can chi giữ mãi nỗi u buồn
Lặng lẽ Canh trường để giọt tuôn
Sớm vắng đìu hiu ghìm nóng giận
Đêm thanh quạnh quẽ nén đau hờn
Giương vây cá nước tìm ra bể
Sải cánh chim trời muốn vượt khuôn
Sáo đã qua sông đành chấp nhận
Phòng khuya bút lạnh ánh trăng luồn.
(Hoạ bài Thán sầu của Nguyen Thanh)