Ta về đất mẹ thảo vần thơ
Xóm bãi còn đâu cảnh lặng chờ!
Lúa giữ màu xanh đầy tuổi hẹn
Quê gìn sắc đỏ ngập niềm mơ
Thuyền xưa mãi đợi người qua bến
Lối cũ hằng mong kẻ lại bờ
Nghĩa nặng tình sâu lòng khắc khoải
Đời ôm kỉ niệm đến bao giờ?
(Ngũ độ thanh)