Còn thương với nhớ đủ vui rồi
Mất những gian truân tránh bụi đời
Còn nghĩa thanh cao tràn xúc động
Mất tình bạc bẽo cũng mừng thôi
Còn đâu ? Lắm lúc than thân hẩm
Mất hết ! Nhiều lần trách phận vơi
Còn mãi gương soi người tử tế
Mất do bản sắc đã xa rời.
Trần Ngọc Bích
12:44 - 29/08/2015