Nhỡ một nhầm hai khó hiểu lòng
Sao từng bạc bẽo chảy thành sông?
Trăng vừa tỏa sáng bao hàng liễu
Nghĩa lại lìa xa tất cả dòng
Trót chọn sai đường ngơ ngẩn giữ
Nên tìm dở lối vật vờ trông
Khi tình ngoảnh mặt đời dâng bão
Khéo trải hồn ta rệu rã chồng
NÁT
Bài Họa