Mình em một cõi ở bên nguồn
Kỷ niệm bao ngày đã xếp khuôn
Nổi bão rừng sâu mờ cánh nhạn
Tràn mưa bến rộng mỏi chân chuồn
Vườn cho hé cổng rời cây mãi
Bãi để neo thuyền biệt xứ luôn
Lạc ngã theo tình nơi ẩm ướt
Đàn con bất hạnh ngẩn ngơ buồn
( Ngũ độ thanh)