Cung đàn gãy nhịp tiếc sầu vơi
Lạnh lẽo thềm xưa trải núi đồi
Để gánh tình say dòng lệ đẫm
Mơ bề nghĩa đẹp giấc ngà rơi
Mà sao vẫn ngóng miền tiên cảnh
Có lẽ hoài trông bể cuộc đời
Cũng bởi duyên nồng nay nhạt úa
Cho lòng rũ rượi chẳng nào ngơi
(NĐT)