Vẫn biết bao lần sợ bỏ đôi
Mà sao cứ hỏi ngỡ buông rồi
Niềm đau mãi đọng buồng tim nổi
Giấc nẫu luôn hoài mảnh ruột trôi
Mỏng phận nhiều khi đành nhỡ lối
Nồng yêu lắm đận tưởng nên bồi
trong lòng khắc khoải không màng lội
Giữ chút ân tình … ở lại thôi
Mà sao cứ hỏi ngỡ buông rồi
Niềm đau mãi đọng buồng tim nổi
Giấc nẫu luôn hoài mảnh ruột trôi
Mỏng phận nhiều khi đành nhỡ lối
Nồng yêu lắm đận tưởng nên bồi
trong lòng khắc khoải không màng lội
Giữ chút ân tình … ở lại thôi