Đêm ngày gối chiếc với màn đơn
Gác lạnh phòng không nỡ giận hờn
Núi điểm mờ xa màu lá bạc
Hoa chừng đã nhạt sắc trời sơn
Niềm riêng lặng lẽ mơ nào hút
Giấc mộng thơ ơ bóng chẳng vờn
Nẻo đợi đông về thêm quạnh quẽ
Trong lòng khắc khoải dội từng cơn
Khắc Hiền
21:57 - 20/02/2015