Khoái chí vui thêm chả tính giờ
Tinh thần phấn chấn hết ngu ngơ
Lời vàng uyển chuyển đem cung tiến
Ý ngọc thanh cao được phụng thờ
Để tứ cùng niêm tôi luyện nghĩa
Cho vần với luật kết duyên thơ
Đường thi lỗi bệnh, văn xuôi đấy
Tuyết, nguyệt, hương, hoa cũng sững sờ.
( Họa bài "Văn vần khác với thơ" của Đinh Lãng )