Kiếp nạn từ ni cũng gánh rồi
Ma bầy phận mạt phải đành thôi
Uy người thị kẻ hoài luôn hại
Sự pháp hành nhân chẳng có lời
Một bữa ba y đâu chắc được
Cây rừng nước lạnh chỉ vừa trôi
Chăng bè vẫn lũ nay còn trí
Để chốn này tu cất gọi trời
Ctđ