Lên làng bản thượng trốn vần thơ
Nặng trĩu buồng tim bởi thấy ngờ
Ngại lửa liền khai vào nỗi nhớ
Vương chiều bỗng gấp ở triền mơ
Hồn xao chậm hiểu nên cầu sớ
Dạ ớn thường lo nghĩ trải bờ
Giữa bước trần gian nhiều cảnh sợ
Qua đường lối cũ mặt đừ ngơ
Nặng trĩu buồng tim bởi thấy ngờ
Ngại lửa liền khai vào nỗi nhớ
Vương chiều bỗng gấp ở triền mơ
Hồn xao chậm hiểu nên cầu sớ
Dạ ớn thường lo nghĩ trải bờ
Giữa bước trần gian nhiều cảnh sợ
Qua đường lối cũ mặt đừ ngơ