Ông ngồi đón khách chở đò ngang
Vắng vẻ buồn hưu thật phũ phàng
Số cứt gì đâu không bóng ả
Duyên phân thế chứ phỗng tay chàng
Đời gian dối lắm thương thằng dại
Nợ đắng cay nhiều chán mụ hoang
Đợi lá diêu bông nào thấy mặt
Đành thôi hạ tiết nhặt khô bàng
Thơ họa