Quên sao một thuở đất Hà thành
Cánh bướm du hồn gốc phượng xanh
Ấp ủ niềm mơ tình tựa đặt
Gìn neo sự ước phận như dành
Âm thầm nghiệp kiếp đầu an nhĩ
Quạnh quẽ duyên đời óc lặng thanh
Vạn nỗi ưu phiền buông xả hết
Tâm ta sáng suốt được muôn lành.
Đáp họa Lí Lắc