Giấc ngủ đêm trường chẳng được hơn
Hay chăng ước muốn đợi ai hờn
Hồn thì nhạt nhẽo không hưng phấn
Chữ lại khô cằn hết nổi cơn
Vẫn thấy Nàng Thơ ưa nốt nhạc
Đừng quên bạn hữu mộng cây đờn
Ta về điểm hẹn lòng xao xuyến
Để biết rằng mình bớt lẻ đơn.
(Họa bài " Mong" của tonnuthihanh )