Nắng nực chiều về đã nhạt phai
Nắng Xuân bướm lượn ghẹo bông lài
Nắng vàng rực rỡ treo cành đại
Nắng cứ êm đềm phủ khóm mai
Nắng tỏa nghìn hồng như sống lại
Nắng soi vạn tía để đan cài
Nắng lâu hạn hán lòng tê dại
Nắng gọi mưa rào nỗi nhớ ai!
( Họa bài " Nắng" của Thế Ngọc )