Ta từng nghĩ ngợi mỏi mòn trông
Nẫu vội vàng chi phải lấy chồng
Khiến kẻ đau buồn ôm nỗi sợ
Cho người buốt nặng giữa chiều đông
Vòng tay bữa nọ còn hâm nóng
Khoé miệng giờ đây vẫn để hồng
Kỷ niệm ươm hoài vương mãi ngóng
Sao liền vứt bỏ nghĩa tình sông
Nẫu vội vàng chi phải lấy chồng
Khiến kẻ đau buồn ôm nỗi sợ
Cho người buốt nặng giữa chiều đông
Vòng tay bữa nọ còn hâm nóng
Khoé miệng giờ đây vẫn để hồng
Kỷ niệm ươm hoài vương mãi ngóng
Sao liền vứt bỏ nghĩa tình sông