Kìa ai lạnh lẽo mấy canh chầu
Thấy đã bao lần bị cảnh ngâu
Hé cửa nhìn trăng, hồn tự nẫu
Gài then ngắm thỏ, dạ đa sầu
Mơ màng thả bóng nơi bờ dậu
Ngỡ ngỏ rơi hình chốn vực sâu
Ấy lỡ đường tơ tình chẳng đậu
Đây còn lạc lõng nẻo dòng Châu
Thấy đã bao lần bị cảnh ngâu
Hé cửa nhìn trăng, hồn tự nẫu
Gài then ngắm thỏ, dạ đa sầu
Mơ màng thả bóng nơi bờ dậu
Ngỡ ngỏ rơi hình chốn vực sâu
Ấy lỡ đường tơ tình chẳng đậu
Đây còn lạc lõng nẻo dòng Châu