Nđt. Ctđ
Vẫn để duyên sầu chốn dạt xiêu
Mà tim thổn thức lặng bao chiều
Thu về lá rụng trăm lần tủi
Nói gửi thương thề một chữ điêu
Kẻ ấy vừa mơ nồng nỗi mộng
Người đâu mãi ngóng thẳm hôm điều
Cho lòng rệu rã đang dần nát
Nhặt hết vui buồn trả cõi yêu
Mà tim thổn thức lặng bao chiều
Thu về lá rụng trăm lần tủi
Nói gửi thương thề một chữ điêu
Kẻ ấy vừa mơ nồng nỗi mộng
Người đâu mãi ngóng thẳm hôm điều
Cho lòng rệu rã đang dần nát
Nhặt hết vui buồn trả cõi yêu