Một thoáng mùa thu đã trải rồi
Cây buồn lá rụng cẳng sầu thôi
Người đâu vẫn đọng còn in lối
Kẻ ấy hằng tin lại ngỡ hồi
Đắm gửi đường con từng nhịp trỗi
Trông nhìn nẻo vắng những vần trôi
Thầm chi để nhớ lần xưa vội
Mãi lặng bờ mi khắc khoải bồi
Nhặt lá mùa thu thả rũ rồi
Hanh vàng mới nhuộm trĩu buồn thôi
Ngày xưa tiếng hẹn sao thầm trỗi
Chốn cũ lời yêu chỉ bặt hồi
Để bước chân người quên ngõ vội
Cho màu mắt kẻ giữ hồn côi
Mà tim lặng lẽ sầu bao lối
Vẫn đắm tình mê của một thời
Lòng vương nỗi nhớ cuộn thêm rồi
Bởi lẽ thu về gió lạnh thôi
Lá rụng vừa buông cành thoảng trỗi
Mùa sang đã trải mắt trông hồi
Đâu ngày cũ đắm buồn chăng vội
Vậy buổi xưa nhìn ngóng nữa côi
Dẫu mặn duyên người ai cứ hỏi
Là tim vẫn đọng nẻo mơ thời
Tràn thương lá rụng đã bay rồi
Có phải thu buồn lại sẽ thôi
Bởi chốn hương trời duyên chợt trỗi
Vì bên cuối ngõ mộng đang hồi
Cho sầu nữa khỏa trong hoài vội
Tại đắm luôn chờ kẻo mãi côi
Dẫu ngọt ngào xưa còn trở lối
Mà đâu cứ đọng thuở qua thời