(Nđt, Ltvt, Ntvv)
Đêm nằm ngẫm chuyện của ngày xưa
Một nỗi trầm tư khó tả vừa
Gió thổi Đông sầu hôm đợi tiễn
Mây vờn Hạ nhớ bữa chờ đưa
Nhìn qua mới hiểu khi tình nhạt
Ngoảnh lại rồi hay lúc nghĩa thừa
Dõi cảnh tàn xuân từ dạo ấy
Riêng mình độc bước quãng đời mưa.!
Một nỗi trầm tư khó tả vừa
Gió thổi Đông sầu hôm đợi tiễn
Mây vờn Hạ nhớ bữa chờ đưa
Nhìn qua mới hiểu khi tình nhạt
Ngoảnh lại rồi hay lúc nghĩa thừa
Dõi cảnh tàn xuân từ dạo ấy
Riêng mình độc bước quãng đời mưa.!