Mải miết ngồi gom những đợi chờ
Bao vần chữ đẹp hóa thành thơ
Dòng lan ẩm ướt làm môi nhạt
Giọt lẫn buồn thiu điểm ánh mờ
Ngớ ngẩn thương tình xuân đã vợi
Âm thầm thấu hiểu dạ còn mơ
Mình ai lạnh lẽo chiều hoang vắng
Giã bạn thuyền dong nước khỏa bờ
(Tung hoành Nđt)