Ai từng điểm cũ tránh ngày xưa
Đếm những vì sao chẳng sợ thừa
Kỷ niệm lưu truyền da diết trỗi
Ân tình thấu hiếu mặn mà ưa
Chờ khi phượng thắm bình tâm đủ
Đợi tiết hồng tươi vãn cảnh vừa
Mãi hỏi thăm người chưa đáp lại
Trông hoài nẫu dạ đắm làn mưa
(Tung hoành Nđt, Bát nhất cú ngũ tự nhất thanh)