Hoàng hôn đã ngả bóng trên đầu
Một cõi đi về thoảng vó câu
Mỏi mệt sông hồ chơi mấy bữa
Đìu hiu cánh nhạn rẽ đôi cầu
Mơ đành chút dại ôm hờn biển
Mộng để đa tình cưỡi sóng ngâu
Ngoảnh mặt muôn trùng bao dấu lỡ
Rừng hoang cúi nhặt những thương sầu
Nđt