Đêm ngày hóng mãi một niềm thương
Ấp ủ con tim lắm đoạn trường
Đó kẻ yêu thầm dâng cánh phượng
Đây người liếc vội gửi tơ vương
Êm đềm giữ ấm gìn tâm tưởng
Nhã nhặn ghì hơi gặt cát tường
Biển rộng trời cao thuyền rẽ hướng
Quay đầu lạc lối giữa trùng dương
(Nđt, bvđâ)