Thời vàng tuổi ngọc cũng đi qua
Giống tựa khu vườn cảnh héo hoa
Bướm chẳng tưng bừng lơi cánh dạt
Ong nào náo nức rũ tình xa
Cành lay hạ mãn vầng trăng nhạt
Lá rụng thu tàn giọt nắng thưa
Sẽ lịm vùi chôn theo số kiếp
Ai còn trở mộng níu tìm chưa
Họa