Xướng
Dõi cảnh chiều buông dưới rặng đồi
Âm thầm lặng ngắm chỉ mình tôi
Trào dâng khúc nhạc dần xa mãi
Cảm động hồn thơ cũng vắng rồi
Bút vẫy cho buồn khuya mộng lẻ
Nghiên bày để vẽ sợi tình côi
Còn bao thấp thỏm sầu tuôn vậy
Chạnh lỡ thời gian mải miết ngồi.
Âm thầm lặng ngắm chỉ mình tôi
Trào dâng khúc nhạc dần xa mãi
Cảm động hồn thơ cũng vắng rồi
Bút vẫy cho buồn khuya mộng lẻ
Nghiên bày để vẽ sợi tình côi
Còn bao thấp thỏm sầu tuôn vậy
Chạnh lỡ thời gian mải miết ngồi.