Quãng chiều mệt mỏi khúc trần ai
Dốc thẳm đèo cao vẫn chặng dài
Phải liệu muôn điều gom trĩu gánh
Lại màng lắm nỗi bủa còng vai
Sức mòn nhụy rũ nào mơ giỏi
Lực rã thuyền xoay chẳng nói tài
Quẳng bớt ôm đồm chi nhọc não
Nhỡ thời khỏi mộng chốn bồng lai.
Mỹ lục thanh