(Vui cùng Nguyễn Xuân Lương)
Ta về nẻo cũ bóng chìm sương
Vạt nắng vàng hoe đổ giữa đường
Trống trải căn nhà khơi nỗi thẹn
Im lìm cổng đá gợi niềm thương
Vì do ngóng đợi nhàu tim đỏ
Cũng bởi chờ trông nhạt má hường
Ngỡ vạn đêm ngày luôn khắc khoải
Xuân thì thuở ấy cũng tàn hương.
Vạt nắng vàng hoe đổ giữa đường
Trống trải căn nhà khơi nỗi thẹn
Im lìm cổng đá gợi niềm thương
Vì do ngóng đợi nhàu tim đỏ
Cũng bởi chờ trông nhạt má hường
Ngỡ vạn đêm ngày luôn khắc khoải
Xuân thì thuở ấy cũng tàn hương.