Qua rồi thuở ấy sợ buồn nhem
Dẫu biết nàng đi bỏ mộng rèm
Hưởng phút bên người êm dạ mỹ
Thương dòng kỷ niệm ấm tình em
Nhiều khi lại nghĩ hồn thêm tủi
Lắm bữa ngồi ôn lệ giả thèm
Quạnh quẽ bao lần ôi tưởng nhắc
Đơn phần phận hẩm nỗi lòng lem
Dẫu biết nàng đi bỏ mộng rèm
Hưởng phút bên người êm dạ mỹ
Thương dòng kỷ niệm ấm tình em
Nhiều khi lại nghĩ hồn thêm tủi
Lắm bữa ngồi ôn lệ giả thèm
Quạnh quẽ bao lần ôi tưởng nhắc
Đơn phần phận hẩm nỗi lòng lem