Tháng lụn năm tàn cảnh vẫn trôi
Mùa xuân lại cũng đến đây rồi
Quê nghèo được chút đời thư thả
Đất lạ quen chèo buổi viễn côi
Dẫu bủa trầm tư thường cạn lối
Còn thương hận oán phủ cao đồi
Khi tràn nghẹn uất đành buông bỏ
Hoãn vị men buồn đổi miếng xôi
Mùa xuân lại cũng đến đây rồi
Quê nghèo được chút đời thư thả
Đất lạ quen chèo buổi viễn côi
Dẫu bủa trầm tư thường cạn lối
Còn thương hận oán phủ cao đồi
Khi tràn nghẹn uất đành buông bỏ
Hoãn vị men buồn đổi miếng xôi