Ân nồng trót cạn nghĩa càng vơi
Rõ kẻ tình đem bán chợ trời
Lặng lẽ xa rồi theo bỏ tiếc
Âm thầm giã biệt để buồn lơi
Đường xưa chuyện cũ sao đành phủi
Chốn nọ thời gian chẳng nghĩ mời
Nhạt nhẽo hồn đau rầu lối ngả
Thương dòng não ủ lệ sầu rơi
Rõ kẻ tình đem bán chợ trời
Lặng lẽ xa rồi theo bỏ tiếc
Âm thầm giã biệt để buồn lơi
Đường xưa chuyện cũ sao đành phủi
Chốn nọ thời gian chẳng nghĩ mời
Nhạt nhẽo hồn đau rầu lối ngả
Thương dòng não ủ lệ sầu rơi