Bây chừ mãi khất nợ thời gian
Bỏ hết dòng trôi mộng đã tàn
Huyễn hoặc đâu còn so khốn khổ
Vô thường phải lội khó bình an
Lan tràn nỗi tủi luôn đè bẹp
Tỏa khắp đêm sầu chợt ngã tan
Phận số đời ta nhiều ngả rẽ
Làm sao ẩn trốn giữa mây ngàn
Bỏ hết dòng trôi mộng đã tàn
Huyễn hoặc đâu còn so khốn khổ
Vô thường phải lội khó bình an
Lan tràn nỗi tủi luôn đè bẹp
Tỏa khắp đêm sầu chợt ngã tan
Phận số đời ta nhiều ngả rẽ
Làm sao ẩn trốn giữa mây ngàn