Hạ vãn Thu về thổn thức ngân
Người đi kẻ lại xót bao lần
Mưa chiều lá trĩu tình nghe tủi
Cỏ lạ hoa buồn nắng rũ sân
Bởi biết vương hoài nên lệ đẫm
Dù hay nhớ mãi để mi vần
Men sầu trải đắng thương phần bạc
Kiếp hẩm ta ngồi quạnh quẽ thân
Người đi kẻ lại xót bao lần
Mưa chiều lá trĩu tình nghe tủi
Cỏ lạ hoa buồn nắng rũ sân
Bởi biết vương hoài nên lệ đẫm
Dù hay nhớ mãi để mi vần
Men sầu trải đắng thương phần bạc
Kiếp hẩm ta ngồi quạnh quẽ thân