Giã biệt quê nhà với ruộng bưng
Ra đi bịn rịn muốn chân dừng
Nương khoai bỏ lại lòng đau thắt
Đám mía buông rời mắt đỏ sưng
Cửa sổ nhìn ngang mờ rặng núi
Phi cơ ngó xuống đậm cây rừng
Từ đây mẹ sống mình đơn độc
Xứ lạ theo chồng bỗng tủi dưng
Hoa Hồng
04:04 - 13/07/2022