Thu tàn lạnh phủ héo nhành tơ
Cứ tưởng mùa đông một lão khờ
Trải tiết hanh nồng mong rã nợ
Ươn màn khói đục khỏi thèm vơ
Chiều khơi giọt nắng khô vàng võ
Sớm thổi làn sương nhẹ hững hờ
Quạnh quẽ theo về cơn gió trở
Duyên đời vẫn thắm tựa vần thơ.
Cứ tưởng mùa đông một lão khờ
Trải tiết hanh nồng mong rã nợ
Ươn màn khói đục khỏi thèm vơ
Chiều khơi giọt nắng khô vàng võ
Sớm thổi làn sương nhẹ hững hờ
Quạnh quẽ theo về cơn gió trở
Duyên đời vẫn thắm tựa vần thơ.
Tim hoài rệu rã mảnh hồn ngơ
Tủi má nàng hoen nẫu dạ ngờ
Hẹn những tình xanh huyền ảo nhớ
Ươm từng ái ngọt diễm hồng mơ
Sau vườn lối mộng êm đềm mở
Trước cảnh đường hoa lặng lẽ chờ
Quạnh quẽ bên thềm bông cúc nở
Thu tàn lạnh phủ héo nhành tơ.
Tủi má nàng hoen nẫu dạ ngờ
Hẹn những tình xanh huyền ảo nhớ
Ươm từng ái ngọt diễm hồng mơ
Sau vườn lối mộng êm đềm mở
Trước cảnh đường hoa lặng lẽ chờ
Quạnh quẽ bên thềm bông cúc nở
Thu tàn lạnh phủ héo nhành tơ.