Sương chiều khẽ nén giọt sầu rơi
Phủ lệ từng đêm chắc rã rời
Bởi vấn vương hồn lay nẫu gợi
Do thờ thẫn bậu trải sầu lơi
Nhiều khi dạ nhớ duyên nào khởi
Lắm bận tình thương nghĩa đủ bời
Nhẫn nhịn bao ngày xa chẳng tới
Hoen mờ dáng ngọc biển mù khơi
Phủ lệ từng đêm chắc rã rời
Bởi vấn vương hồn lay nẫu gợi
Do thờ thẫn bậu trải sầu lơi
Nhiều khi dạ nhớ duyên nào khởi
Lắm bận tình thương nghĩa đủ bời
Nhẫn nhịn bao ngày xa chẳng tới
Hoen mờ dáng ngọc biển mù khơi