Thu chiều quạnh quẽ lá vàng rơi
Nỗi nhớ ghì sâu một khoảng trời
Nẻo ấy ai về thương mãi đợi
Nơi này kẻ lại ngóng hoài khơi
Thềm loan nẫu gửi đôi làn gió
Gác phụng sầu đeo nửa quãng đời
Lặng lẽ trong vườn con sáo nhảy
Cho dòng lệ chảy có nào vơi
Nỗi nhớ ghì sâu một khoảng trời
Nẻo ấy ai về thương mãi đợi
Nơi này kẻ lại ngóng hoài khơi
Thềm loan nẫu gửi đôi làn gió
Gác phụng sầu đeo nửa quãng đời
Lặng lẽ trong vườn con sáo nhảy
Cho dòng lệ chảy có nào vơi