Gió giật ngày đông cũng ngủ dần
Đêm dài bỗng nổi tiếng đàn ngân
Buồn hiu phố rộng xa người dẫn
Lạnh lẽo đường con vắng kẻ cần
Lỡ bỏ hương nồng sao rụng phấn
Sa rời phận xúi chẳng dừng chân
Tình duyên có tủi nhưng nào giận
Bởi nhẽ sầu vương buốt vạn phần
Đêm dài bỗng nổi tiếng đàn ngân
Buồn hiu phố rộng xa người dẫn
Lạnh lẽo đường con vắng kẻ cần
Lỡ bỏ hương nồng sao rụng phấn
Sa rời phận xúi chẳng dừng chân
Tình duyên có tủi nhưng nào giận
Bởi nhẽ sầu vương buốt vạn phần