Ngây khờ vẫn thuở lệ dòng rơi
Vạn xót dồn cay mãi chẳng rời
Để ngỡ bao ngày hoa mớm nhụy
Nhưng tìm mấy buổi chữ chờ nơi
Chìm trong bóng / dạ dần đau bởi
Mắt lại mờ như /giãn khoảng trời
Khỏa khát khao nhiều thêm mặn đẫm
Vây lòng nức nở nỗi sầu khơi
Lhtnv. Ndft. Gcđ. Ltđ
Trao tình khắc khoải lại buồn khơi
Dẫu gửi niềm yêu cứ lặng trời
Mới trả cho người say mộng bữa
Hay màng đến kẻ cuộn sầu nơi
Nồng cay nếm/ trải từng câu hẹn
Gạn những lần mê/ đắng tủi rời
Đắm nhủ thề non giờ rạn vỡ
Ngây đờ vẫn thuở lệ dòng rơi
Trao tình khắc khoải lại buồn khơi
Dẫu gửi niềm yêu cứ lặng trời
Mới trả cho người say mộng bữa
Hay màng đến kẻ cuộn sầu nơi
Nồng cay nếm/ trải từng câu hẹn
Gạn những lần mê/ đắng tủi rời
Đắm nhủ thề non giờ rạn vỡ
Ngây đờ vẫn thuở lệ dòng rơi