Vẫn biết tình đau chẳng giận trời
Tim này khắc khoải đấy nàng ơi
Âm thầm bể đắm say ngàn cõi
Nhạt nhẽo bờ thương tủi mấy đời
Bỏ những êm đềm xa phố lạnh
Quên từng ấm áp quạnh lòng tơi
Đâu người ước nguyện cùng chăn gối
Để nhớ về nhau dạ rối bời
Giờ đây, ở cuối đất cùng trời
Có biết anh buồn, mẹ nó ơi!
Chật hẹp nhà xưa nồng ấm thuở
Khang trang chốn mới quạnh hiu đời
Thân đơn chị gánh đường cơ cực
Gối lẻ em gầy nghiệp rách tơi
Gái út chồng, con, tiền… tạm đủ
Lòng sao vẫn rối rắm bời bời
Trần Quốc Tiến
03:57 - 08/07/2020
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Có 1 bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ