Lạnh lẽo đêm buồn, thảo áng thơ
Người mong kẻ đợi, thấu bao giờ
Tình theo bến nhỏ, buông hò hẹn
Nghĩa ngụ thôn làng, gửi ước mơ
Đã nhớ trời đông, vầng nguyệt tỏ
Còn trông biển bắc, vệt trăng mờ
Cung đàn lỡ phách, sầu cô quạnh
Vận những canh dài, nảy tiếng tơ.
(Ngũ Độ Thanh)