Nhìn gương, bố thở một hơi dài
Tự vấn: - sao giờ tóc chửa phai
Mấy bạn đồng trang đà bạc hết
Mình ta dị lứa vẫn xanh hoài
Hay là rượu ít xuân hồng lại
Chắc tại thơ nhiều hạ thắm lai?
Trở giấc Huỳnh Lương mà tá hỏa
Thời gian xỏ guốc chẳng đi hài
Kính tặng bố