Buông tình phận lỡ có nào đong
Cứ mặc lần trôi giữa chảy dòng
Dẫu thả bờ mơ này gợi đắm
Hay chờ ngõ hẹn chẳng tràn mong
Nhìn đôi mắt hỏi thầm say liễu
Ngóng một thời yêu nẫu nhủ lòng
Để trái tim gầy đau cạn nỗi
Nghe làn gió bạt phủ hồn trong
Mây hờ hững cuộn đếm buồn trong
Ngỡ trách hờn ai thoảng nhạt lòng
Những buổi thu vàng vương lá rụng
Chăng ngày hạ đẫm gửi niềm mong
Mà như lặng lẽ hương chiều tối
Bởi vậy đìu hiu ngã bến dòng
Nhặt cánh hoa nồng xưa ủ rũ
Buông tình phận lỡ có nào đong
****
Ngỡ trách hờn ai thoảng nhạt lòng
Những buổi thu vàng vương lá rụng
Chăng ngày hạ đẫm gửi niềm mong
Mà như lặng lẽ hương chiều tối
Bởi vậy đìu hiu ngã bến dòng
Nhặt cánh hoa nồng xưa ủ rũ
Buông tình phận lỡ có nào đong
****