Con đường quạnh vắng mãi chờ anh
Phượng vĩ hoài công trổ thắm cành
Nhẫn cỏ khô giòn loang mực tím
Câu thề bạc trắng phủ đầu xanh
Âm thầm xoã tóc soi hồ nguyệt
Nhạt nhẽo vào thơ gửi bóng mành
Những tháng năm buồn tô đậm cảnh
Trang đời lệ xót chảy vòng quanh
Nđt