Canh dài thức trắng biết bao đêm
Nguyệt vọng song khuya ánh dọi thềm
Mộng tưởng oanh về xua gió lạnh
Mong nhìn én lại giữ phòng êm
Trời Tây dạ khổ tình mang giá
Đất Mẹ tim đau gối hết mềm
Sải cánh chim đi lời bỏ ngỏ
Thân già nỗi nhớ mãi dày thêm.
Họa thơ Lương Tú VNTH