Sợ những đêm về bởi nhớ anh
Trời khuya lặng lẽ ánh trăng lành
Người gieo bản nhạc trào men đắng
Kẻ rũ tơ lòng gối mộng xanh
Thả giữa bình yên vần ý đợi
Chìm trong huyễn ảo tứ thơ dành
Hồn như bỗng hé niềm hy vọng
Viễn cảnh ta bày tựa bức tranh…
Viễn cảnh ta bày tựa bức tranh…
Hồn yêu thuở ấy vẫn nguyên dành
Thương mùa hạ trắng tình luôn rỡ
Giận buổi thu vàng ái mãi xanh
Lúc giữa phồn hoa hờn nguyệt tỏ
Giờ nơi hẻo lánh đợi duyên lành
Canh tàn nức nở dòng châu mặn
Sợ những đêm về bởi nhớ anh...
Hồn yêu thuở ấy vẫn nguyên dành
Thương mùa hạ trắng tình luôn rỡ
Giận buổi thu vàng ái mãi xanh
Lúc giữa phồn hoa hờn nguyệt tỏ
Giờ nơi hẻo lánh đợi duyên lành
Canh tàn nức nở dòng châu mặn
Sợ những đêm về bởi nhớ anh...