Mong người khắc khoải rượu tàn đêm
Trải nỗi buồn ru nguyệt trước thềm
Ngó bể men đời duyên vẫn đượm
Soi Bầu mật ái khoảng nào êm
Mơ màng bóng liễu trơ hồn lạnh
Phảng phất hình mai nẫu dạ mềm
Giữa cuộc trần ai đầy trắc trở
Nghe lòng thổn thức giận hờn thêm
Nghe lòng thổn thức giận hờn thêm
Mắt tủi buồn lăn những giọt mềm
Lỡ phím tơ chùng không dịu bổng
Sa bầu nghĩa cạn chẳng nồng êm
Cầu sương ngọn gió lùa bên hẻm
Quán cỏ vầng trăng đậu giữa thềm
Chỉ có cung đàn rung lặng lẽ
Mong người khắc khoải rượu tàn đêm
Mắt tủi buồn lăn những giọt mềm
Lỡ phím tơ chùng không dịu bổng
Sa bầu nghĩa cạn chẳng nồng êm
Cầu sương ngọn gió lùa bên hẻm
Quán cỏ vầng trăng đậu giữa thềm
Chỉ có cung đàn rung lặng lẽ
Mong người khắc khoải rượu tàn đêm