Ngắm ánh dương tà đỗ núi cao.
Câu ngâm tự thán phải: ôi dào!
Tranh tài bá nghiệp khoe trò nhỉ ?
Đua sức anh hùng cậy thế sao?
Cứ ngó lên trên nào với được!
Hay chăng ở dưới vẫn mong chào?
Dục phàm quen nhiễm mùi son phấn!
Rã rượi đường về dáng đã chao.
(Họa y vận, thất đề)
Cảm vận giao hòa với thi lão!