Ngày đông giá lạnh cũng theo về
Gót ngọc bây giờ vẫn mải mê
Để nhuộm chiều hoang mờ nỗi nhớ
Còn thương bến cũ nhạt trăng thề
Ân tàn lẻ phận sầu nơi phố
Nghĩa vợi riêng mình tủi chốn quê
Họa nốt vần thơ tình ảo não
Vùi chôn tất cả ngại chi … nề!
Anh Duy
21:35 - 11/01/2019