Thầy đồ vốn ghét chuyện đem buôn
Cứ rủ rê thơ giải nỗi buồn
Mi hót véo von lưu luyến mãi
Fa vào uyển chuyển đắm say luôn
Lòng son tỏa ngát không đưa đẩy
Nghĩa cử bao la chẳng cúi luồn
Thoát khỏi cuồng si theo gió cuốn
Đông đô- Hà Nội nhớ về nguồn.
(bát cú-bát âm)